Đừng chạm vào cái tôi của "sư tử"
Ibrahimovic khi đó còn là một thiếu niên khi anh gặp Wenger vào năm 2000 để thảo luận về một vụ chuyển nhượng có thể xảy ra đến bắc London. Chia sẻ với The Sun, Ibra nhớ lại: "Khi còn trẻ, tôi nhận được rất nhiều sự quan tâm từ nhiều CLB, và một trong số đó là Arsenal. Vì vậy, tôi đến văn phòng của ông Arsene Wenger, và đó là một sự kiện lớn vì tôi được nhìn thấy những cầu thủ như Bergkamp, Henry, Ljungberg, Vieira, tất cả những siêu sao và tôi đã nghĩ 'Chết tiệt, mọi thứ thật sự lớn lao', bởi vì những cầu thủ này tôi chỉ thấy trên TV, ngay cả khi tôi đã chơi ở cấp độ cao ở Thụy Điển".
"Tuần trước tôi còn chơi PlayStation nhập vai những người này và giờ tôi đã ở đây. Tôi nói chuyện với Wenger, và ông ấy có chất giọng Pháp, ông ấy cao, tôi không ngờ ông ấy lại cao đến vậy. Arsene đã đưa cho tôi chiếc áo đấu đỏ trắng nổi tiếng - chiếc áo số 9 có tên Ibrahimovic trên đó và tôi rất hài lòng đến nỗi tôi còn tạo dáng chụp ảnh với nó".
"Đó là một khoảnh khắc tuyệt vời đối với tôi. Arsenal khi đó có một đội bóng tuyệt vời và đây là một chiếc áo đấu của Arsenal được làm riêng cho tôi. Sau đó, tôi chờ ông ấy thuyết phục tôi rằng tôi nên gia nhập Arsenal. Nhưng ông ấy thậm chí còn không cố gắng".
"Ông ấy chưa bao giờ thực sự đưa ra một lời đề nghị nghiêm túc cho tôi, mà chỉ là: "Tôi muốn xem bạn giỏi đến mức nào, bạn là kiểu cầu thủ như thế nào. Hãy thử việc". Tôi không thể tin được. Tôi đã nghĩ, "Không đời nào, Zlatan không thử việc. Tôi đã nghĩ "Ông hoặc là biết tôi hoặc là không, và nếu ông không biết tôi thì ông không thực sự muốn có tôi". Bạn thấy đấy, ngay cả khi đó tôi đã có niềm tin lớn vào bản thân mình, mặc dù tôi còn trẻ".
"Tôi chắc chắn rằng một số cầu thủ trẻ khác có thể đã đồng ý thử việc vì đây là đội bóng Arsenal nổi tiếng và đây là Arsene Wenger. Nhưng tôi biết không chỉ Arsenal muốn tôi, Roma muốn tôi và Ajax cũng vậy. Vì vậy, tôi nói "Không" và cuối cùng, tôi đã ký hợp đồng với Ajax. Đó là lựa chọn hoàn hảo".
Ibrahimovic chuyển đến Ajax, nơi anh bắt đầu chuỗi 8 chức VĐQG liên tiếp, một chuỗi bao gồm các quãng thời gian ở Juventus, Inter, Barcelona, Milan và PSG. Rõ ràng, ngay từ đầu sự nghiệp, Ibra đã tự nuôi dưỡng cái tôi mà anh gọi là "sư tử", để luôn tự tin, đôi khi ngông cuồng, và không bao giờ làm theo quy tắc.
Tuy nhiên, Wenger vẫn khẳng định ông không hối tiếc, và đưa ra nhận xét thẳng thắn rằng, vào thời điểm đó, Ibrahimovic là một cầu thủ vô danh và chuyện thử việc là một phần hoàn toàn bình thường của quá trình tuyển dụng.
"Không hẳn", Wenger nói khi BBC Sport hỏi liệu ông có hối tiếc về việc không ký hợp đồng với Ibrahimovic. "Bởi vì cậu ấy là một cậu bé 17 tuổi [thực tế khi đó Ibra 19 tuổi] đang chơi ở Malmo ở giải hạng hai Thụy Điển. Và không ai biết cậu ấy. Chúng tôi đã cho nhiều cầu thủ 17 tuổi thử việc, đó là điều hoàn toàn bình thường trước khi bạn đưa ra quyết định".
Sự bảo thủ của Wenger
Ibrahimovic chỉ là một trong vô vàn siêu sao không đến Arsenal vì Wenger. Dưới thời "Giáo sư", Arsenal có bộ sưu tập đồ sộ về các bản hợp đồng bị bỏ lỡ, từ Ronaldinho, Didier Drogba đến Cristiano Ronaldo, Luis Suarez, Gonzalo Higuain, Nuri Sahin rồi cả N’Golo Kante và Thomas Lemar. Đôi khi fan Pháo thủ tự hỏi, làm thế nào mà chuyện điên rồ này lại xảy ra? Câu trả lời nằm ở sự bảo thủ của Wenger.
Như vào năm 2012, Alex Song tới Barca và Arsenal có nhu cầu tăng cường hàng tiền vệ. Wenger có ý định mượn dài hạn Sahin từ Real. Dick Law, nhà đàm phán chuyển nhượng, được giao nhiệm vụ thực thi. Rất nhanh chóng, Law có được cái gật đầu từ phía cầu thủ người Thổ Nhĩ Kỳ cũng như đội bóng thành Madrid. Nhưng vào phút cuối, Arsenal lại ngãng ra.
“Wenger có một thói quen kỳ quái, đó là không bao giờ nói ‘ok’ cho đến khi hoàn toàn cảm thấy mình phải bắt buộc nói ra”, Law cho biết. Vì vậy sau 3 tuần trì hoãn, Real bắt đầu hết kiên nhẫn. Law vội vã bay tới Madrid để xoa dịu họ, nhưng trong phòng họp, nhìn thấy trên bàn bản fax từ Liverpool, với các đề nghị tốt hơn. Law gọi điện cho Wenger, mong mỏi về một phản ứng tích cực. Ai dè Law nhận lại chỉ là tiếng cười nhạt cùng cái lắc đầu từ chối chỉnh sửa các điều khoản. Sau đó như tất cả đã biết, Sahin đến Liverpool trong nỗi thất vọng của các Pháo thủ.
Việc các thương vụ đổ vỡ vào phút cuối không phải cái gì rất xa lạ. Năm 2001, Jerzy Dudek gần như là người Arsenal bởi hồ sơ về thủ môn người Ba Lan còn hiển thị trong trang đội hình của CLB, còn bản thân anh ta đã ở London để trao đổi với Wenger, sau đó đồng ý về các điều khoản cá nhân.
Vậy mà khi trở lại Feyenoord, Dudek được thông báo rằng Arsenal không đồng ý mức phí 10 triệu bảng mà chỉ trả 7 triệu. Cuối cùng Wenger mua Richard Wright với giá rẻ hơn (2 triệu bảng), sau đó chứng kiến Liverpool có Dudek mà không cần bỏ ra tới 7 triệu.