Bóng Đá Plus trên MXH

Chelsea đăng quang FIFA Club World Cup, fan MU như tôi chỉ biết thở dài

Quang Beck CĐV Man United
21 phút trước
Chelsea đã viết lại chương sử của mình bằng vinh quang FIFA Club World Cup. Còn MU - chúng tôi vẫn đang lật tới trang tiếp theo... nhưng mãi chưa thấy chương nào tươi sáng.

1. Chiến công của đối thủ

Rạng sáng nay (14/7), tôi đã ngồi trước màn hình đến gần 3 giờ sáng để xem một trận đấu, mà, nói thật chẳng liên quan gì đến đội bóng tôi yêu, Manchester United. Nhưng cái sự không liên quan ấy lại khiến tôi cảm thấy đau hơn cả. Chelsea, đối thủ mà tôi từng chẳng bao giờ ưa nổi, vừa hạ gục PSG - đội bóng mạnh nhất thế giới thời điểm hiện tại - với tỉ số 3-0 để đăng quang tại FIFA Club World Cup 2025. Một chiến thắng quá thuyết phục, quá sắc sảo và không thể chối cãi.

Là một fan MU chính hiệu, tôi không thể không cay đắng. Trong khi Chelsea ăn mừng danh hiệu vô địch thế giới, thì MU của tôi lại đang loay hoay với… Matheus Cunha - tân binh duy nhất tính đến thời điểm này, và cũng chẳng phải một ngôi sao khiến người ta phải trầm trồ. Một bên là sự rực rỡ của một kẻ đã từng khủng hoảng nhưng nay vùng dậy mạnh mẽ. Còn một bên là “Quỷ đỏ”, giờ đây chỉ còn là cái bóng của chính mình, vật vờ giữa nỗi thất vọng không hồi kết.

2. Trước giải, tôi cũng như phần đông người hâm mộ đều nghi ngờ Chelsea.

Họ vừa trải qua những mùa giải hỗn loạn, thay HLV như thay áo, đội hình thì chắp vá, phong độ phập phù. Thế mà họ tiến từng bước đầy chắc chắn tại giải đấu mở rộng 32 đội này, và rồi lên đỉnh thế giới một cách không thể ấn tượng hơn. Hạ PSG 3-0 trong một trận chung kết mà đội bóng nước Pháp chẳng kịp thở. Đó không còn là may mắn, mà đó là trình độ.

Enzo Maresca - cái tên từng bị hoài nghi khi thay Pochettino - giờ đã có màn "phản dame" đỉnh cao. Một tay nhào nặn nên tập thể Chelsea chơi pressing thông minh, triển khai bóng bài bản, và đặc biệt là biết cách tận dụng mọi sai lầm của đối thủ. Trong khi Luis Enrique có dàn sao trị giá cả tỷ euro, thì Maresca lại có một tập thể đồng đều và gắn kết như máy quét.

Cole Palmer, cậu nhóc mà Man City hờ hững đẩy đi, nay trở thành ngôi sao sáng nhất. Hai bàn thắng, một kiến tạo, cầu thủ của trận đấu, biểu tượng cho cuộc lột xác của Chelsea. Bên cạnh đó là Moises Caicedo, Enzo Fernandez, Reece James, Marc Cucurella, Pedro Neto… dàn khung tương lai đã hình thành. Những tân binh như Joao Pedro hay Liam Delap cũng hòa nhập cực nhanh. Họ không chỉ thắng trận chung kết này, họ đang thắng cả trong cuộc đua tái thiết.

3. Chelsea kết thúc mùa 2024/25 với Conference League, Top 4 Ngoại hạng Anh, và giờ là danh hiệu vô địch thế giới. Còn MU?

Chúng tôi đứng hạng 15 Premier League. Thua trận chung kết Europa League. Không có vé dự cúp châu Âu mùa sau. Và sau cùng, chỉ còn sự ngán ngẩm từ chính những người yêu mến đội bóng này. Ruben Amorim đến với bao kỳ vọng nhưng đang dần biến thành một phiên bản khác của Ralf Rangnick: lý thuyết nhiều, hiệu quả ít.

Công cuộc chuyển nhượng thì như phim truyền hình dài tập: Bryan Mbeumo theo đuổi từ tháng 6 mà đến nay vẫn chưa xong. Hỏi mua tiền đạo mũi nhọn thì giá bị hét như thể MU là ngân hàng. Trong khi đó, những cái tên đã không còn chỗ đứng như Rashford, Antony, Sancho, Garnacho... vẫn chưa thể đẩy đi, như những vết xước mãi không lành.

Khi nhìn Chelsea nâng cúp, tôi nghĩ đến năm 2008 - lần gần nhất MU vô địch Club World Cup. Ronaldo khi ấy còn là một chàng trai 23 tuổi, Rooney bùng nổ, Vidic và Ferdinand như bức tường thép. Đó là MU đích thực: vĩ đại, bản lĩnh, và sẵn sàng khuynh đảo thế giới.

Giờ đây đã là 2025. 17 năm trôi qua, Chelsea - đội bóng mà lịch sử của họ chỉ thực sự được viết từ năm 2004 - giờ đã có hai danh hiệu vô địch thế giới, nhiều hơn cả MU. Fan Chelsea có quyền ngẩng cao đầu, còn chúng tôi thì cứ mãi cúi mặt trong nỗi thất vọng nối dài.

4. Câu hỏi lớn đặt ra lúc này là: Điều gì đang chờ MU ở mùa giải 2025/26?

Kịch bản xấu nhất, và cũng rất dễ thành hiện thực là MU tiếp tục loay hoay. Ruben Amorim có thể bị sa thải giữa mùa nếu không đạt kết quả tốt. Những cái tên đến muộn trong kỳ chuyển nhượng chưa chắc hòa nhập kịp. Đội hình thiếu sự cân bằng, thiếu thủ lĩnh, thiếu lửa - điều vốn là bản sắc của MU xưa kia - giờ gần như không còn.

Chúng tôi có thể lại trải qua một mùa giải tồi tệ nữa. Và rồi lại là một cuộc đại cải tổ, lại là một HLV mới, lại là những hy vọng mù mịt.

Tôi đã từng tin vào "quy luật xoay vòng", rằng sau chu kỳ thành công, sẽ có lúc MU trở lại. Nhưng giờ thì tôi hiểu: chẳng có gì đảm bảo nếu nội tại vẫn đầy rối ren. Chelsea đã từng tụt dốc, từng bị mỉa mai là "đống tiền biết chạy", nhưng họ đã học cách thay đổi. Họ không ngồi ôm quá khứ, họ xây dựng hiện tại và hướng tới tương lai.

Còn MU? Chúng tôi vẫn đang sống trong cái bóng của kỷ nguyên Sir Alex, tự ru ngủ mình bằng những clip highlight cũ kỹ, trong khi thế giới bóng đá đang đổi thay từng ngày.

Có thể đến một lúc nào đó, MU sẽ trở lại. Nhưng khi nào? Tôi không biết. Và nỗi buồn lớn nhất của một người hâm mộ là khi niềm tin bắt đầu rạn nứt.

Chelsea đã viết lại chương của mình bằng vinh quang. Còn MU, chúng tôi vẫn đang lật tới trang tiếp theo... nhưng mãi chưa thấy chương nào tươi sáng.

Bài viết hay? Ấn để tương tác

Bình luận
Thông tin Toà soạn
Tạp chí Điện tử Bóng Đá
Tổng biên tập:
Nguyễn Tùng Điển
Phó Tổng biên tập:
Nguyễn Hà Thanh Vũ Khắc Sơn
Địa chỉ:
Tầng 6, Tòa nhà Licogi 13 Tower, 164 đường Khuất Duy Tiến, phường Thanh Xuân, Thành phố Hà Nội
Tel:
(84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
Fax:
(84.24) 3553 9898
Email:
Thông tin Liên hệ
Tạp chí Điện tử Bóng Đá
Hotline:
0903 203 412
Email:

Địa chỉ liên hệ:

Tầng 6, Tòa nhà Licogi 13 Tower, 164 đường Khuất Duy Tiến, phường Thanh Xuân, Thành phố Hà Nội
Đăng nhập
hoặc

Email:

Mật khẩu:

Quên mật khẩu?


Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay