Azerbaijan và Luxembourg đều không đáng được tính đến. CH Ireland thì đã thua cả Luxembourg ngay tại sân nhà - coi như “xong” vì các đội mạnh không thể thua Luxembourg. Vậy chỉ còn mỗi Serbia tranh ngôi đầu bảng với Bồ Đào Nha. Còn gì để bàn nếu như Bồ Đào Nha thắng ngay trên sân đối thủ duy nhất này? Sai lầm của trọng tài Makkelie coi như “cướp” luôn chiếc vé dự VCK World Cup khi nó đã sớm nằm gọn trong tay Bồ Đào Nha.
Cần nhớ: đây là loại hình bóng đá “sống chung với đại dịch”, mà không ai dám chắc điều gì sẽ xảy ra trong tương lai. Giả sử Bồ Đào Nha đã thắng trên sân Serbia rồi thì bao nhiêu nguy cơ liên quan đến Covid-19 của họ sẽ trở nên nhẹ bỗng. Phải đổi sân lúc nọ, phải cách ly ngôi sao (có thể là nhiều ngôi sao) lúc khác..., đều chẳng còn gì quan trọng nữa.
Đấy chỉ mới là những gì rõ ràng trước mắt. Makkelie càng không dễ hiểu tầm quan trọng nơi một bàn thắng quyết định của Ronaldo là như thế nào, đặc biệt trong giai đoạn này.
Ở trận gặp Azerbaijan, một mình Ronaldo tung đến 8 pha dứt điểm, nhiều gấp 4 lần tổng số cú sút trong đội hình chính đối phương, gấp đôi so với cầu thủ gần nhất bên Bồ Đào Nha. Còn trước cầu môn Serbia, Ronaldo bắn phá 6 lần, nhiều gấp 3 so với Diogo Jota và gấp 6 so với mọi đồng đội còn lại. Anh vẫn không có bàn thắng nào. Đấy luôn là một vấn đề chuyên môn vào loại lớn nhất, khó nghĩ nhất ở đội tuyển Bồ Đào Nha, suốt nhiều năm nay. Vấn đề này lại càng nặng nề khi Ronaldo đã 36 tuổi.
Bồ Đào Nha phụ thuộc vào Ronaldo? Dĩ nhiên. Lối chơi của đội mất hẳn sự thanh thoát, sáng tạo, khi các cầu thủ còn lại đều có suy nghĩ “thường trực” - làm sao để đưa bóng đến chân Ronaldo. Đối phương luôn biết họ cần làm gì, trước một Bồ Đào Nha có Ronaldo trong đội hình. Thậm chí, có cả nhận định kiểu “Bồ Đào Nha không có Ronaldo thì sẽ hay hơn, dễ đá hơn”...
Người ta đã viết như thế suốt hàng chục năm rồi, chẳng lẽ HLV Fernando Santos không biết! Một mặt, Ronaldo và Bồ Đào Nha vẫn luôn thành công, kể cả khi “chấp” đối phương biết trước ý đồ. Trong suốt lịch sử, không có cầu thủ nào ghi bàn quyết định cho ĐTQG của mình nhiều như Ronaldo. Kiểu bàn thắng vừa bị “cướp” trên sân Serbia chính là như vậy. Mặt khác, đôi khi những điều tưởng đã rõ như ban ngày (vừa nêu) sẽ trở thành tuyệt chiêu của Bồ Đào Nha - dùng Ronaldo làm nghi binh.
Tóm lại, cho đến khi nào Ronaldo vẫn ghi được bàn quyết định, thì Bồ Đào Nha vẫn chung sống ổn thỏa với “vấn đề Ronaldo”, của chính họ. Nhưng ngược lại, sự hoang mang sẽ bao trùm nếu Ronaldo liên tiếp “tịt ngòi”, dẫn đến thất bại theo kiểu sụp đổ cho toàn đội. Quan trọng đến thế đấy, ông Makkelie ạ!
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn