Nhiều người nói, HAGL có được vị thế hôm nay một phần nhờ các đối thủ đánh mất vị thế của mình. Nói như HLV Lê Huỳnh Đức thì không phải HAGL quá hay mà SHB Đà Nẵng đá dở. Đường thăng tiến của HAGL được tô điểm một phần nhờ Hà Nội đang khủng hoảng, Viettel như thường lệ khởi đầu chậm và đặc biệt là TP.HCM không thể hiện được vóc dáng của mình. Cuộc đua đến ngôi vị cao nhất hấp dẫn hay không phụ thuộc vào sức mạnh và độ ổn định của những đội bóng mạnh nhất. Và khi các ông lớn phập phù, cơ hội của HAGL đã đến.
Các ứng viên đều gặp những vấn đề, đó là sự thật. Nhưng, có một sự thật khác là HAGL đã trưởng thành rất nhiều so với mùa giải trước. Họ tấn công biến ảo. Họ phòng ngự chắc chắn. Một HAGL cân đối đã tạo ra cảm hứng chiến thắng và làm say lòng những người yêu mến. Và đó cũng chính là điểm đặc biệt nhất mà Kiatisak đã làm được cho đội bóng đến thời điểm này. Người ta không còn thấy một HAGL mong manh nữa. Họ không cần phải tìm một lý do thật lãng mạn để lý giải cho thất bại trên sân cỏ. Họ thực tế về năng lực và tham vọng của mình.
Bây giờ, người ta đặt câu hỏi: Sự hưng phấn mà các cầu thủ HAGL tạo ra bao giờ sẽ khép lại? Đối thủ nào đủ sức đưa dàn sao của bầu Đức trở về mặt đất? Nhưng nếu HAGL tiếp tục duy trì được sự thăng tiến của mình thì có nghĩa, V.League sẽ chứng kiến một cuộc thay đổi ngoạn mục.
Ở đó, HAGL sẽ chấn hưng được danh tiếng của mình bằng một lứa cầu thủ toàn năng. Và sự trở lại của HAGL đánh dấu một chương phát triển mới của V.League. Nhưng muốn vậy, đội bóng của bầu Đức cần phải tiếp tục chứng tỏ được đẳng cấp của mình. Ở đó, người ta muốn thấy một HAGL đủ sức áp đặt lên mọi đối thủ bằng một lối chơi vượt trội. Tất nhiên, khi đá ở thế cửa trên, trong sự gồng mình của các đối thủ là điều không hề dễ dàng. Nhưng vượt qua được giới hạn đó, HAGL sẽ thực sự trở thành một biểu tượng quyền lực ở V.League.