Tạp chí Bóng đá tặng bạn đọc Lịch thi đấu EURO
Ở Việt Nam có câu ví von về những mùa Hè diễn ra EURO rất hay: mùa hè rực lửa, mùa hè nóng bỏng. Có thể hiểu rằng những tính từ “tỏa nhiệt ngùn ngụt” đó để chỉ sự hâm mộ vô biên của chúng ta dành cho giải bóng đá châu Âu, hoặc EURO chính là yếu tố khiến mùa Hè đó thêm bỏng cháy.
Song, những so sánh đó cũng đúng theo cả nghĩa đen. EURO thường diễn ra vào quãng thời gian nóng nực nhất trong năm, nóng đến tan vàng chảy đá. Và trong hoài niệm, rất khó có thể quên những kỳ EURO nóng chảy như thế của một thời đã qua.
Đó là cái thời mà EURO là sự mong đợi lớn lao nhất cuộc đời, được đếm từng năm, từng tháng, từng ngày và mùa Hè có EURO chính là một mùa Hè vô cùng đặc biệt cho dù điện đóm phập phù, điều hòa, quạt mát, tủ lạnh… còn là những tiện nghi xa xỉ, hiếm hoi.
Suốt cả một mùa Hè, cứ đến đêm, cả xóm lại kéo nhau ra ngoài đường, ngồi túm tụm trên những manh chiếu trải ở vỉa hè trước cửa nhà ai đó có ti vi, vừa hóng gió, vừa đợi đến giờ xem bóng đá.
Đám đàn ông thì nhất loạt “đánh trần cho mát”, bàn thảo sôi nổi về trận đấu trước “đội Liên Xô của ta bị chúng nó xử ép nhưng đã có Nhện Đen Da-sa-ép mua hết mọi cú sút” hay “Cơn lốc màu Da Cam có tay Gu-lít tóc bện như chổi rơm nhưng đá rất mả”…
Còn cánh đàn bà thì ngồi túm tụm một góc, nhỏ nhẹ kể chuyện rôm sảy của trẻ con, máy nước công cộng dạo này chảy ít hay tí nữa nấu gì cho “các ông ấy giải nhiệt”. Trong khi đó, đám trẻ con lại mải mê đá bóng nhựa trên mặt đường nhựa vắng tanh và vẫn còn phả hơi nóng hầm hập.
Tuy nhiên mọi cặp mắt đều thỉnh thoảng liếc về một góc. Ở đó, có một chiếc ti vi đen trắng 14 inch bé như con tem được bê từ trong nhà ra đặt chĩnh chện trên một cái bàn trà. Điện đóm cũng đã được nối xong xuôi, nhưng bên cạnh vẫn thủ thêm cái bình ắc quy đề phòng mất điện.
Và rồi một tiếng nói cất lên: “Chuẩn bị đến giờ rồi đấy”, thế là chủ nhà bật ti vi lên. Một màn hình đầy “muỗi” từ từ hiện lên. “Nhiễu quá”, lập tức một thằng nhóc chạy tót vào nhà, leo lên sân thượng và điều chỉnh cột anten. Đến khi nào, đám đông ở dưới ồ lên “Được rồi, nét rồi” thì nó mới dừng lại.
Khi trận đấu bắt đầu, mọi thứ gần như biến đổi. Đầu tiên là một sự im lặng gần như tuyệt đối như để chào đón đức Chúa của túc cầu giáo giáng lâm xuống vỉa hè của con phố nghèo. Và rồi sự náo nhiệt dần dần tăng theo diễn biến của trận đấu.
Một tiếng ồ của cả đám đông bất chợt phát ra sau một cú sút “bắn chim rồi con ơi”. Rồi tiếng xuýt xoa tiếc rẻ cho một tình huống hỏng ăn khác. Hoặc một tiếng vỗ đùi đánh đét sau một đường chuyền như đặt. Sắp hết hiệp một, cánh phụ nữ rủ nhau vào bếp chuẩn bị bưng ra nồi chè đỗ đen ngọt lừ để giải nhiệt cho mát.
Có lẽ, chỉ có bóng đá mới có thể tạo ra những cuộc vui giữa màn đêm, mang đậm tình nghĩa hàng xóm như thế. Không chỉ một đêm mà cả một tháng trời, để rồi ai nấy đều cảm thấy tiếc nuối, bâng khuâng ở đêm chung kết. Để rồi, ta lại mong ngóng sự trở lại của EURO!
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn