Mà HLV thành công, thì trong không ít trường hợp, cũng sẽ ra đi theo tiếng gọi của những lời mời hấp dẫn, và cũng là để giữ mãi “tiếng thơm”. Và đấy dĩ nhiên là cơ hội tốt cho các HLV có tham vọng thay chỗ.
Giả sử xuất hiện sớm hơn khoảng 30 năm, e rằng HLV Jose Mourinho sẽ không chọn Roma làm địa chỉ mới. Phải chờ kết thúc EURO để thay chỗ Fernando Santos dẫn dắt đội tuyển Bồ Đào Nha chứ! Pep Guardiola chắc cũng sẽ không gia hạn hợp đồng với Man City, vì ông phải nhắm đến ghế HLV Tây Ban Nha. Xin nhắc lại, đấy là “chuyện ngày xưa”.
Bóng đá bây giờ khác biệt đến mức, ĐTQG trở thành đấu trường hạng hai cho giới cầm quân mất rồi. Tội nghiệp đội tuyển Italia, khi HLV Antonio Conte bỏ đi (sang Chelsea) sau EURO 2016 và Azzurri bị giao cho cái ông Gian Piero Ventura nào đấy, để rồi lạc lối đến mức bị loại khỏi đấu trường World Cup lần đầu tiên trong 60 năm. Đất nước nổi tiếng nhất trong thế giới bóng đá về chiến thuật làm sao có thể cạn kiệt HLV được. Chỉ có thể suy luận rằng ai cũng chê ghế HLV trưởng ĐTQG, đến nỗi phải giao Azzurri cho HLV gà mờ như thế.
Tóm lại, thực tế của EURO 2020 là những HLV như Gareth Southgate, Didier Deschamps, Roberto Martinez, Roberto Mancini… không phải quá căng thẳng vì áp lực. Họ chỉ tỏ ra căng thẳng để quan trọng hóa công việc của mình mà thôi. Southgate thuộc mẫu HLV hạng hai ở Premier League, cả đời chỉ được dẫn dắt Middlesbough (rớt hạng, bị sa thải). Martinez chỉ khá hơn một tí: trước khi bị Everton sa thải, ông này cũng đã huấn luyện Swansea và Wigan (tóm lại, cũng chỉ đến thế).
Bây giờ, đấy là những HLV số 4 hoặc số 3 của World Cup 2018. Đội bóng của họ đều là ứng cử viên vô địch tại EURO này. Trước mắt họ chỉ có hào quang chói lòa. Thành công thì “một bước lên tiên”, không được thì cũng chẳng có gì để mất.
Đấy không bao giờ là kiểu công việc như Thomas Tuchel - vài ngày trước khi vô địch Champions League còn bị báo giới (như tờ Daily Mail) “dọa đuổi”! Đấy không phải là áp lực như Diego Simeone (Atletico Madrid) hoặc Zinedine Zidane (Real Madrid): khi trận đấu cuối cùng ở La Liga còn chưa khép lại thì họ vẫn chưa biết mình được/bị cho là thành công hay thất bại trong cả mùa bóng. Càng không như Hansi Flick - biết chắc rằng sẽ mất ghế kể cả sau khi “ăn ba” ngay mùa đầu tiên dẫn dắt Bayern Munich, rồi lại vô địch Bundesliga lần nữa ở mùa kế tiếp!
Thế cũng tốt (cho giới cầm quân). Chúng ta chỉ đang nói về áp lực, vốn là một thứ gì đó cực kỳ đáng ghét đối với các HLV. Do đặc thù của loại hình bóng đá tầm đội tuyển, vai trò của HLV trưởng trở nên rất quan trọng, có thể quyết định toàn bộ sự thành bại của đội bóng (hơn là giá trị cầu thủ). Khán giả chờ xem các trận đấu, chứ đâu ai chờ xem áp lực hoặc nguy cơ bị đuổi của các HLV!
* Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản để
bình luận và chia sẻ nhanh hơn